Bán cho con một giờ của bố
Một hôm, khi mới về tới nhà, tôi được đứa con trai nhỏ chào bằng câu hỏi rụt rè và ái ngại như vậy. Tuy rất ngạc nhiên nhưng tôi vẫn tỏ vẻ bực bội như mọi lần:
- Đừng quấy bố, bố đang rất mệt, con đi chỗ khác chơi.
- Nhưng bố cứ nói cho con biết đi mà. Một giờ làm việc bố được bao nhiêu tiền? Thằng bé cứ gạn hỏi.
Cuối cùng tôi cũng trả lời cho xong chuyện:
- Mười ngàn một giờ, được chưa? Giờ thì ra ngoài để bố yên.
- Bố cho con xin năm ngàn được không? Nó vẫn không buông tôi.
Tôi quay lại nạt:
- À, thì ra nãy giờ hỏi bố đi làm được bao nhiêu tiền là vì vậy phải không? Đi chỗ khác chơi! Bố đang mệt.
Thằng nhỏ nhìn tôi sợ hãi rồi im lặng đi ra sau nhà. Sau khi tắm rửa, cơm nước và nằm nghỉ, tôi sực nhớ lại hành động của mình hồi chiều và cảm thấy tội nghiệp thằng bé. “Có thể thằng bé muốn mua cái gì đó”, tôi nghĩ bụng và đến bên giường con.
- Con ngủ chưa vậy? Tôi khẽ hỏi.
- Con còn thức ạ!
- Đây là tiền con hỏi xin bố hồi chiều. Con cần mua gì đấy?
- Con cám ơn bố! - Nó ngồi bật dậy mò mẫm dưới gối và lấy ra một cái gì đó - Bây giờ thì con có đủ rồi! Con đã có đủ mười ngàn rồi.
Nó đưa tay về phía tôi rồi nói tiếp, trong lúc tôi vẫn đang trố mắt nhìn.
- Bố ơi, bố bán cho con một giờ làm việc của bố đi. Con muốn bố chơi với con mà lúc nào bố cũng bận làm việc.
Tôi chợt bàng hoàng, không biết phải trả lời với con ra sao. Bởi lúc nào tôi cũng bận rộn lo toan mà không nhận ra những gì thật sự ý nghĩa mà người khác mong đợi nơi mình.
The Inspiration Stories
Nhận xét
Đăng nhận xét