Toàn cảnh Quy Nhơn xưa
Phường Nguyễn Văn Cừ năm 1969
Bên trên là Phường Nguyễn Văn Cừ, thời điểm này thuộc khu quân sự Mỹ. T chỉ nhận ra Nhà thờ Ghềnh Ráng nằm góc trên bên trái ảnh và khu vực Bệnh viện Quân y 13 ngày nay là những ngôi nhà màu đỏ giữa ảnh.
Đường Xuân Diệu năm 1968
Những ngôi nhà nhỏ bên dưới khi xưa là xóm chài nghèo nhưng nay lại là một trong những con đường đẹp nhất Quy Nhơn - Xuân Diệu.
Ngày trước, đường Xuân Diệu là nơi của những đôi chân trần và giấc mơ mặn mòi mùi biển. Những ngôi nhà nhỏ nằm nép bên nhau, chống chọi với nắng gió miền Trung. Cuộc sống đơn sơ, nhưng cũng đầy nghĩa tình. Bây giờ, con đường ấy đã thay da đổi thịt. Những tòa nhà khang trang mọc lên, ánh đèn vàng soi bóng xuống mặt biển đêm. Xóm chài nghèo xưa giờ đã hóa phố biển mộng mơ. Những mái nhà gỗ, tiếng rao cá sáng sớm, tiếng trẻ con í ới gọi nhau chơi… tất cả đã lùi về ký ức. Thay vào đó là con đường rộng thênh thang, hiện đại và sang trọng, nhưng nếu lắng nghe thật kỹ, vẫn còn đâu đó tiếng sóng nhắc khẽ: "Hồi đó nghèo thiệt, mà tình là thứ dư thừa."
Đầm Thị Nại năm 1968
Quy Nhơn sau nửa thế kỷ, cái gì đổi thay nhiều nhất - chính là Đầm Thị Nại. Hãy nhìn bức ảnh năm 1968 và ngày nay. Một vùng đầm phá mênh mông, bạt ngàn sóng nước – nơi sự sống đan xen giữa trời và biển, giữa lau lách và con người lam lũ. Ngày nay, hầu như toàn bộ mặt nước của vùng đầm phá này đã thành đất liền. Thế mới biết sức lực con người thật ghê gớm. Nhìn bức ảnh này, để thấy rằng Quy Nhơn nói riêng và nước ta nói chung đã thay đổi vượt bậc so với xưa kia.
Núi Bà Hỏa 1970
Có những thứ, khi ta muốn tìm, nó cứ chơi trò trốn tìm. Còn có những thứ, khi không hề mong đợi, lại bất chợt hiện ra như một món quà nhỏ của thời gian. Bức ảnh Quy Nhơn 1970 này, t tìm được trong một buổi lang thang như thế. Không chủ ý, không sắp đặt, chỉ là tình cờ bắt gặp. Và may mắn thay, nó lại sắc nét hơn rất nhiều so với những tấm hình hiếm hoi còn sót lại từ nửa thế kỷ trước.
Muốn có thêm bức ảnh hiện tại để so sánh, t cũng hì hụi tìm, nhưng hóa ra việc ấy lại khó hơn tưởng tượng. Bao nhiêu ảnh flycam tung lên mạng, nhưng để kiếm một tấm đúng góc, đúng hồn như xưa thì... chịu. Đành mượn tạm bức ảnh của bạn Nguyễn Phan Dũng Nhân, coi như làm đối chứng cho hành trình của thời gian.
T sẽ không giải thích gì nhiều về bức ảnh. Ảnh cũ – ảnh mới nằm đó. Người xưa hay nói: "Mỗi người ngắm một cách, mỗi kẻ nhớ một điều." Nếu bạn thấy trên những con đường kia có chút gì thân quen, thì có lẽ nơi ấy từng có đoạn ký ức của riêng bạn. Có thể là một con phố quen, một bãi biển vắng, hay chỉ đơn giản là một đoạn ký ức đã từng ấm lên trong tim vào một mùa nào đó rất xa.
Nhận xét
Đăng nhận xét